Thursday, March 30, 2017

CHUYỆN ĂN SÁNG HÀNG NGÀY CỦA MÌNH.



CHUYỆN ĂN SÁNG HÀNG NGÀY CỦA MÌNH.

Thỉnh thoảng có người hỏi: "Nếu không làm bác sĩ, em sẽ làm chi? Ngẩn tò te suy nghĩ : "Em chẳng biết làm chi khác ngoài việc làm bác sĩ ". Cứ rứa thôi.
Nhưng chừ lớn tuổi hơn rồi, nỗi đam mê khám bệnh vẫn còn đó, nhưng lại xuất hiện nhiều đam mê khác. 
Có những đam mê có thể nói ra. Ví dụ... nấu ăn. 
Có những đam mê không dám nói ra . Ví dụ ...
Chợt nghĩ giá như mình đừng làm bác sĩ, mình có thể làm nghề nấu ăn. Không chừng có thể trở thành Master Chef? Rồi có nhiều nhà hàng lớn? Rồi sách dạy nấu ăn của mình sẽ là international bestseller...?
Mà thôi, nghiệp vẫn còn đó. Nên mình vẫn miệt mài khám bệnh nhân hàng ngày. Vẫn rất vui và tự hào khi mang lại an lành cho người khác.


NẤU ĂN !
Nấu ăn lúc rảnh. 
Nấu ăn lúc vui. 
Nấu ăn lúc buồn. 
Càng buồn nấu càng nhiều. Hic, tất nhiên hệ lụy là ăn cũng nhiều (ôi bi kịch, bi kịch).
Chồng thích ăn ngon. 
Vợ thích ăn đẹp.
Thời gian thì ít ỏi, mình luôn tâm niệm phải chăm chút cho những bữa ăn bình thường hàng ngày bằng tất cả tình yêu.
Rứa đó thôi mà mình nấu ăn.

Bữa ăn sáng, mất 10 phút cho tất cả. 30 phút ngồi ăn cùng nhau, uống cùng nhau.
Dù rằng vì đam mê này mà mình có hơi ú lên nhưng mình vẫn thấy hạnh phúc.











1 comment: