Thursday, December 17, 2020

RƯỜM RÀ CHUYỆN CÁI BÁNH DÀY

 RƯỜM RÀ CHUYỆN CÁI BÁNH DÀY


Thời vua Hùng, chàng Lang Liêu thắng cuộc trong hội thi làm các món ăn để cúng trời đất, tổ tiên trong ngày tết đầu năm mới với hai thứ bánh ngon lành và đầy ý nghĩa là bánh chưng và bánh dày.
Chuyện tiếp theo, đọc sách thấy là Nàng Út của vua muốn có một thứ bánh mới. Mà phải vừa dày, vừa chưng cơ.
Cô nàng lắm chiêu bèn lấy cái bánh dày bọc lấy nhân cái bánh chưng.
Rồi cô lại gói 2 thứ bánh chưng và bánh dày này với kích thước nhỏ xíu, xinh xinh. (Hồi trước Lang Liêu gói to đùng (đàn ông luôn thích to bự )
Thứ bánh mới này nàng Út lại quậy tiếp bằng cách bắt hình dáng nó thay đổi. Cái thì tròn, cái thì vuông, cái thì tam giác. Cái có gói lá, cái thì không. Và nhỏ nhỏ xinh xinh. Cầm mềm mại, vừa tay . Khi cắn nhìn cũng thanh tao hơn.
Rồi thì...
Bao nhiêu điều thay đổi.
Bao nhiêu thứ bánh sang trọng ra đời.
Nhưng cái bánh chưng bánh dày gắn liền với sự tích “trời tròn, đất vuông” vẫn cứ còn đó, vẹn nguyên hương vị quyến rũ xưa.
Từ Nam chí Bắc, mỗi miền sẽ có những biến tấu khác nhau. Nhưng
cái thơm ngon, dẻo mềm của nếp của đậu, của thịt, của hành cũng không khác nhau là mấy.
Bánh dày có thể kẹp chả, có thể nhân thịt, có thể nhân đậu xanh chấm muối mè.
Còn xứ Quảng của nhà mình, bánh dày nhân đậu xanh mặn phủ ít mè rang trắng, nhìn quá xinh và ăn thì quá ngon.
Có người gọi đây là bánh ít mặn.
Gì cũng được.
Tên gọi sao cũng được. Chỉ biết là nó từ bột nếp thơm mà ra thôi.
Mình nghĩ cách làm của nó đơn giản hơn bánh ít lá gai lừng danh Phố Hội rất nhiều. Mà ăn thì thanh tao hơn bội phần.




VỀ NHÀ ĂN CƠM - ĐỨC NGUYỄN

 VỀ NHÀ ĂN CƠM - ĐỨC NGUYỄN

————-

Mình có khuynh hướng thích ăn thực vật hơn động vật. Chẳng vì lý do gì, chỉ là thích thôi.
Bí đỏ là một trong những món ăn chay dễ chịu nhất, làm được nhiều món.
Lợi thế của bí đỏ là mùi thơm và màu đẹp.
Sữa bí đỏ là một món sữa gây tăng ký.
Nếu bạn không muốn tăng ký thì nấu sữa bí đỏ với các loại sữa hạt như sữa đậu nành, sữa hạnh nhân.
Giờ thì mình không giới thiệu món sữa bí đỏ đâu, vì bạn biết nhiều rồi.
Chỉ muốn giới thiệu cuốn VỀ NHÀ ĂN CƠM của Đức Nguyễn, với thông điệp hướng đến chế độ ăn thực vật và sự ấm áp của căn bếp nhà mình.
VỀ NHÀ ĂN CƠM như là một sự mời gọi bạn hướng về bữa ăn gia đình, yên ắng, ấm áp.
Chắc hẳn nhiều bạn của mình cũng nhớ và mơ về những bữa ăn mẹ nấu, trong căn bếp đầy khói.
Chỉ cần có tay mẹ, mọi thứ no, đủ, đầy, ngọt ngào, thơm lừng và ấm áp đều ở đó.
Ôi, thực sự có những giấc mơ đơn giản là được ăn cơm mẹ nấu thôi, mà chừ sao nghe quá xa vời.
——
Nếu quan tâm chế độ ăn chay dinh dưỡng, bạn có thể đọc cuốn này.
Hay đó.
——-
ps: giới thiệu vô tư chưa từng thấy: VỀ NHÀ ĂN CƠM.

Tuesday, December 15, 2020

NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT - Colleen Mccullough

 THE THORN BIRD của Colleen Mccullough

NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT
Bản Việt ngữ: Trung Dũng
-----------

------------
Vẫn là một ngày dành thời gian cho việc xếp đặt và bỏ đi.
Tần ngần trước cuốn NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT, mua năm 1988, chữ nhỏ xíu, giấy đen thui, kèm dòng viết tay đánh dấu dịu dàng của mình thuở đó.

Chợt nhớ cô bạn gái của mình khi đặt chân đến Úc đã ngợi khen vùng đất Meggie sống rất nhiều.
Bạn gởi cho mình tấm hình bạn chạy trên bờ cát dài tuyệt đẹp, nơi mà Ralp và Meggie yêu nhau, nơi mà NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT của nhà văn Colleen McCullough đã chấp nhận chết vì yêu. . .
Mình đã hẹn với bạn sẽ đến đó ngay khi có thể.
Cuốn sách nói về tình yêu, là tình yêu vượt lên trên ham muốn thể xác, vượt trên cả sự ngăn cấm của đức tin, của tôn giáo, cả tuổi tác và vượt cả thời gian. Là một bức tranh tôn giáo với nhiều màu sắc . Và người đọc có quyền đứng ở các góc độ để yêu mến, để tha thứ hay để lên án...

NHỮNG CON CHIM ẨN MÌNH CHỜ CHẾT của Colleen Mccullough trở thành cuốn sách bán chạy nhất thế giới và được dựng thành phim, thu hút đông đảo khán giả nhiều lứa tuổi, trong đó có mình.
Mình không review được cuốn sách này, dù đọc nó nhiều lần và coi phim cũng rất nhiều lần. Mọi ngôn từ đều không đủ cho mình để diễn đạt những cảm xúc đến từ cuốn sách này.
Một vài review của người khác, cũng không nói lên được hết điều tác giả muốn gởi gắm vào cuốn sách.

Mà cũng phải thôi.
Mình làm sao hiểu tác giả muốn nói điều gì? Quan trọng là mình đứng ở đâu để cảm nhận và cảm nhận được những gì từ cuốn sách này thôi.
Cuốn sách có 377 trang. Bộ phim dài có 10 giờ đồng hồ .
Nhưng mình sẽ cần đến cả một đời người để có thể hiểu được nó.
————-
Cuốn sách mình có, đã cũ lắm rồi. Muốn mua lại lắm.
Nhưng thôi, có bạn nói sách in lại không hay bằng. Nên chi mình bọc lại, đặt nó lên giá sách.
Đọc nó bây giờ cũng nhức mắt, nhức đầu.
Rồi tim lại bỗng thấy đau.
Rồi lại bỗng dưng muốn khóc nữa.
Chẳng nên chút nào ở tuổi của mình.
Để yên đó thôi.


CHỢ CỒN - VỀ ĐÂU ĐÔI GUỐC MỘC ?

 Chợ Cồn - Về đâu đôi guốc mộc?


Không biết những đôi guốc mộc có tự bao giờ, chỉ biết rằng đôi guốc mộc gắn bó với mình suốt những năm học trung học.
Giá một đôi guốc mộc hồi đó mình không biết là bao nhiêu nhưng chắc là rẻ. Thời đó, giày dép da là xa xỉ phẩm.
Sáng ni có ý định mua ít kim chỉ nút nên mình ghé vô Chợ Cồn.
Chợ Cồn, ngôi chợ lâu đời của thành phố Đà nẵng, trên 50 năm từ những chòi lá tranh tre trên một cái cồn cho đến nay, Chợ Cồn bề thế ngay giữa trung tâm thành phố Đà nẵng.
Mặc cho biết bao nhiêu siêu thị lớn nhỏ ra đời, chung quanh, Chợ Cồn vẫn giữ nguyên giá trị bán mua hàng ngày mọi thứ của người dân Thành phố Đà nẵng.
Có vẻ là quá lâu rồi, mình không đi Chợ Cồn.
Sáng nay, cảm giác dễ chịu khi thấy Chợ Cồn tươm tất và sạch sẽ.
Mua vài thứ linh tinh, người bán niềm nở. Mình thử trả giá nhưng cô bán hàng không giảm, chỉ cười nói, ở đây bán mắc ai mà mua.
Tha thẩn vào trong đình, ngang qua hàng bán guốc.
Tiếng đóng guốc cạch cạch làm xao lòng mình quá. Sà vô háo hức xem. Các cô bán hàng niềm nở.
Mình không mua cũng chẳng ai quát mắng, mừng quá luôn.
Cuối cùng thì ... những đôi guốc mộc đã lấy lòng mình.
Bên tất cả các đôi guốc hoa văn màu mè cho mọi người, đôi guốc mộc vẫn nằm chễm chệ trên quầy, chờ người mang nó.
Ôi chào, đôi guốc dễ thương!
Mua một đôi thấp thấp mang thử. Cô bán hàng nói: chị ơi, chị nên mang guốc. Chị mang giày bít cao gót mãi móng chân chị sẽ bị hư. Ô, có vẻ đúng quá rồi.
Về nhà đi tới đi lui với đôi guốc, thấy đời mình vui lạ.
Mình sẽ quay lại Chợ Cồn để mua thêm guốc cao hơn.

Rồi sẽ mang guốc mộc với áo dài the thôi.
Rồi sẽ lẩn thẩn nghe Tuấn Ngọc hát Về Đây Nghe Em nữa chơ.













Friday, December 4, 2020

FAMILY GARDEN HOTEL - KONTUM.

 FAMILY GARDEN HOTEL - KONTUM.

-----------



Viết về Kontum, chắc tôi có thể viết suốt cả đời.
Nhiều bạn hỏi tại sao tôi gắn bó với cái xứ khỉ ho cò gáy Kontum này vậy.
10 năm rồi. Tôi đến và tôi chưa hề nghĩ đến chuyện không quay trở lại.
Bạn nói có gì đâu, chỉ là cảnh sắc núi rừng, có thể tìm đâu cũng có. So với Đà Lạt, Sa pa, Kontum như một gã quê mùa nghèo hèn.
Bạn nói có gì đâu, mấy nhà thờ mang màu sắc dân tộc thôi mà. Sánh sao được với các nhà thờ Romantic ở Hà nội thôi , đừng nói đâu ở nước ngoài.
Bạn nói có gì đâu, mấy cô sơn nữ Bana, Sedan bình thường quá mức. Sánh sao được với mấy cô gái H'Mong, Dao trắng nõn nà và chịu chơi tới bến ?
Bạn nói...
Vâng, bạn nói đúng 100 %.
Chỉ là bạn không hiểu cái tình của tôi dành cho đất Kontum nó như thế nào.
Kontum - Phố núi nghèo và đẹp,
Người Kontum, tính tình chất phác đơn sơ. Đơn sơ đến lạ.
Dân Kontum nghèo và thiệt thà đến tội nghiệp.
Những lần đến Kontum, FAMILY GARDEN đón tôi như một người thân.
Vẫn luôn như thế.
Nụ cười hiền lành, dịu dàng của cô chủ. Chu đáo và tinh tế của ông chủ.
Căn phòng sạch sẽ ấm áp.
Hàng hiên yên ả bên hoa.
Khu vườn nhỏ, góc cà phê sáng, nơi bạn có thể gặp gỡ những người quen biết và xa lạ, cũng một trái tim muốn tìm về xứ núi.
FAMILY GARDEN.
Tôi không quên một sáng sớm tinh mơ, sau khi đã báo trước với cậu bé chủ nhà rằng mình muốn ra khỏi nhà vào lúc 4g30 sáng.
Đúng 4g30 tôi bước ra khỏi phòng đã thấy cậu bé cầm sẵn chìa khóa để mở cửa cho mình.
"Cô đi nhà thờ? ".
" Ừ, cô đi nhà thờ. Cám ơn con nhiều nghe."
"Dạ không có chi. Cô lạnh không? "
"Ô, không. Không sao, cám ơn con"
Chu đáo đến thương quá là thương !
Mới sáng tinh mơ đã muốn tạ ơn Chúa rồi.
Vậy đó.
Quá nhiều điều để Kontum níu giữ chân tôi.
Cả FAMILY GARDEN nữa.
Cũng níu giữ chân tôi.
















Wednesday, December 2, 2020

RAIN AND TEARS

 Rain and tears - Mưa và nước mắt


Mấy hôm nay trời mưa quá.
Mưa không lớn nhưng mưa hoài mưa mãi.
Đà nẵng, mưa không buồn như Huế.
Lạ hì!
Cũng một cơn mưa đó thôi.
Cũng một cơn gió đó thôi. Hai miền Huế Quảng đã khác xa nhau nhiều quá.
Mưa Đà nẵng không buồn.
Mưa Đà nẵng không mang theo cái lạnh thăm thẳm, thấu xương.
Mưa Đà nẵng chỉ mang theo nỗi nhớ cơn mưa dầm dề lạnh buốt của Huế.
Thường thì qua mùa bão sẽ là mùa lạnh. Năm nay tệ hơn còn có mùa dịch bệnh. Nên chi Trời đất cứ ngẩn ngơ mà sũng nước.
Mưa cứ rơi.
Nước mắt của nhiều người cũng rơi.
Nước mắt mùa đông thì dễ che dễ dấu. Nước mắt mùa hè thì chẳng dấu vào đâu được. Cứ phải là nói dối quanh co thôi.
Mưa rơi.
Hỏi ông trời thử sao làm mưa mãi thế ?
Hỏi ông trời thử sao làm mưa mãi thế ?
Trả lời đi mà!
——-
Lẩn thẩn nghe Rain and Tears, nói linh tinh vậy thôi.

https://www.youtube.com/watch?v=UTdkDwyteYA&feature=share&fbclid=IwAR06_sY19Dbx-buf4n-Nc59BIiV0b-IMLnZ6HeSXw4E3_DNbaBufQ4dUnAg