Mình có thể viết huyên thuyên đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, trên rừng dưới biển..., nhưng chẳng bao giờ mình viết được một điều gì về Mạ.
Mình không biết bắt đầu từ đâu.
Mình không biết bắt đầu từ cái gì.
Suốt một đời Mạ, Mạ chỉ làm chỗ dựa cho mình.
Nửa cuộc đời mình không có Mạ, mình đã chông chênh hết cả nửa đời mình.
Mình thực sự chỉ mong một ngày nào đó, mình gặp lại Mạ mình, có lẽ ở Thiên Quốc.
Tại đó, mình cũng không biết làm gì.
Rồi mình cũng chỉ dựa vào Mạ mình.
Như ngày xưa thôi.
No comments:
Post a Comment