Ngày 29 Tết, nhiều gia đình cúng rước ông bà.
Nhiều người còn tất bật ngược xuôi kiếm thêm chút tiền.
Nhiều người tranh thủ tết để mua sắm và ăn uống.
Nhiều gia đình tiêu tiền tỷ cho cái Tết.
Họ bận rộn lắm !
Giờ khám bệnh cuối năm.
Ai cũng vội. Mình cũng vội.
Một bệnh nhân già 82 tuổi lập cập bước vào phòng khám một mình, mắt đỏ ngầu, nước mắt ràn rụa. "Bác sĩ ơi bác sĩ, cúng ông bà mà không có đứa mô hết. Tui ráng xắt gọt nấu mâm cơm cúng mà bị văng đồ vô mắt. Không có đứa mô ở nhà hết. Chạy qua hàng xóm, họ nói tui tới đây. Tui đau quá."
Khám kê đơn thuốc.Cô y tá rửa mắt nhỏ thuốc cho bà.
Bà cụ lập đi lập lại câu : "Không có đứa mô ở nhà hết" ."Không có đứa mô ở nhà hết".
Mình nghe mà chạnh lòng quá.
Chẳng dám khuyên nhủ ai điều gì.
Nhớ Mẹ Theresa Calcuta nói: "Nếu bạn muốn thay đổi thế giới, hãy quay về nhà và yêu thương gia đình mình"
Một chiều cuối năm.
Thấy thương.Viết vội. Để đây thôi.