Wednesday, February 27, 2019

SAPANAPRO - Chuyện nước tắm của người Dao



SAPANAPRO - Chuyện về Lý Láo Lở : "Cứ đi rồi thành đường" và chuyện nước tắm của người Dao.
Cậu thanh niên người Dao, mang cái tên Lý Láo Lở, là người duy nhất tại bản Tả Phìn học xong lớp 12, một ngày nọ phát hiện ra rằng thuốc tắm của người Dao ở bản Tả Phìn được bán tại Sapa rất nhiều và rất đắt.
Sinh ra và lớn lên trong một cái nhà chuyên đi lấy lá thuốc tắm ở bản Tả Phìn, chuyện đó làm Lở suy nghĩ rất nhiều.

Rồi thì công ty cổ phần kinh doanh cây thuốc bản địa Sa Pa - tên tiếng Anh là Sapanapro, dưới sự bảo trợ của Đại học Dược Hà nội ra đời, và Lý Láo Lở làm giám đốc. Chuyện rất dài, bạn cứ google để biết thêm. 

SAPANAPRO - 

Mình tới đây vào một chiều muộn. Dự đinh dòm ngó cho biết thôi. Nhưng rồi thì hương thơm của mùi thuốc, sự nhẹ nhàng, sạch sẽ của nơi đây đã làm mình xiêu lòng và quyết đinh tắm.
Thực hiện đúng cách thức tắm dưới sự hướng dẫn dịu dàng của cô bé người Dao xinh xắn, mình cảm nhận hương thuốc tắm nồng thơm say say và sự thay đổi rõ rệt của cơ thể trong và sau khi tắm. 

Qua cửa sổ phòng tắm, thung lũng bậc thang Tả Phìn vẫn chìm trong sương.











CHUYỆN NGÔN TÌNH ĐÊM 25.2

CHUYỆN NGÔN TÌNH ĐÊM 25.2



22g kém 15, điện thoại bàn reo, chồng cầm điện thoại, nghe, xong nói: "Có bệnh nhân trước cửa nhà xin khám mắt. Thôi kệ, khám cho họ". 

Trời ơi là trời, tui đang nằm phè trên giường sau khi dưỡng da, đắp mặt nạ 😃😃. Lồm cồm bò dậy vừa thay đồ vừa càm ràm: "Sẽ lấy tiền công gấp 2 hoặc gấp 3".

Vừa gặp bệnh nhân là bà vợ của một ông bênh nhân quen cũ, dập liền:
"Sao đi khám giờ này, tui đã ngủ rồi mà phải dậy." 
"Dạ thưa bác sĩ, thấy mắt bà nặng quá nên..."
Bà vợ lên tiếng liền: " Dạ, em thấy không sao".
Chồng: " Em không thấy mắt em được, anh thấy, anh biết. Dạ thưa bác sĩ, dạ sợ để sáng mai nặng hơn".

Tui làm thinh khám xong nói, ừ mà bệnh nặng thiệt đó. 

Ông: "Đó em thấy chưa, anh nói rồi mà."
Bà lí nhí : " Dạ tại em thấy... không sao"
Ông: "Em không thấy được mắt em, anh thấy, anh biết mà". 

Tới ngang đây, tui đã thấy mủi lòng vì cái tình cảm của ông chồng với bà vợ rồi.
Cho thuốc, dặn dò kỹ lưỡng, cả hai đều rất lắng nghe.
Bà lên tiếng hỏi lại.
Ông ngắt lời bà: "Anh nhớ rồi, anh hiểu rồi, anh nhỏ cho em. Dạ bác sĩ yên tâm, tui sẽ nhỏ thuốc cho bà đúng y như rứa"
Xây qua vợ, tiếp " Em yên tâm"
Xây qua tui: " Cám ơn bác sĩ nhiều, tui cũng biết tui làm phiền bác sĩ. Nhưng tui cũng biết, không ai giúp tui giờ này ngoài bác sĩ. Dạ cám ơn bác sĩ"
Vừa đi ra vừa nói:" em thấy chưa, bác sĩ cũng nói nặng mà"
Lòng bác sĩ tui đây, lúc nớ thực sự đã tan chảy, quên mất tiêu là định lấy tiền khám gấp đôi. Tuy nhiên, tui quá hân hoan vì giúp được cho bệnh nhân và cho cái tình yêu ngọt ngào của họ.
Bà bệnh nhân : 78 tuổi.
Chồng bệnh nhân : 82 tuổi.
Hết chuyện.
Ps: Ảnh có tính chất minh hoạ, không liên quan với chi với câu chuyện trên.

Saturday, February 16, 2019

TU VIỆN CỔ TẢ PHÌN.

TU VIỆN CỔ TẢ PHÌN.



Cách thị trấn Sapa 12km, tu viện cổ Tả Phìn nằm dưới chân núi, được xây năm 1942, từng là nơi sống của 12 nữ tu khổ hạnh. Năm 1945, do không an toàn, đoàn nữ tu rời tu viện . Và rồi thì tu viện bị bỏ hoang từ dạo đó.
Mình tới đây vào buổi trưa.
Những gì còn lại của tu viện chỉ là những bức tường thành rêu phong cũ kỹ và chắc chắn.
Phần mái và sàn đã bị sập, lộ phần tầng hầm nằm sâu trong lòng đất. Thành tu viện bằng đá. Những dãi rêu màu nâu đỏ phủ kín tường trong, đổ dài từ trên xuống mang theo một chút ma mị.
Thực sự mình có một cảm giác rất khó diễn tả khi đứng ở đây.
Hoang vắng!
Hoang vắng quá cho một buổi chiều xuân ấm áp.
Người Dao sinh sống ở đó vẫn còn nét đơn sơ. Họ nói tiếng Việt rất tốt.
Họ thêu và bán các sản phẩm thêu tay của họ suốt ngày. Nụ cười họ hồn hậu
Chỉ thế thôi.
Chạnh lòng mà không biết nói làm sao !
Chúa ơi, Người ở đâu ?