MƯA HUẾ
-------------
Ra Huế đúng ngày Huế có thời tiết
rất Huế: lạnh và mưa lâm thâm. Người Huế ở Huế co ro xuýt xoa vì lạnh. Người Huế
ở xa Huế chợt thấy mình may mắn khi trở về mà gặp lại cái lạnh buốt ẩm ướt thấu
trong xương như ri.
Một buổi tối ấm áp và vui với bạn
bè.
Sáng hôm sau, từ chối lời mời ăn
sáng cafe vì sợ bạn mình vì mình mà phải lạnh quá. Bạn nói " Huế da diết
quá". Ừ, đúng đó bạn. Huế da diết rứa đó mà răng thương chi lạ.
Mình quyết định đi lang thang một
mình trong lạnh trong mưa. Mưa bay đủ không ướt.
Sống xa Huế mới thấy Huế thật gần.
Xếp cây dù, để mưa lất phất trên mặt. Mưa lạnh dẫn người ta đến nhiều nỗi nhớ.
Nhớ tuổi thơ, nhớ bạn bè, nhớ nghĩa, nhớ tình.
Dầm trong mưa, mình nghĩ đến cái
tình của người xứ Huế. Không ồn ào, không nóng bỏng. Cái tình của Huế đằm thắm,
nồng nàn và rất sâu.
Ghé mua vài trái vả, ít rau thơm,
rau quế, thứ rau ở đâu cũng có mà không ở đâu thơm đậm đà như ở Huế.
Cô bé bán hàng vừa kiên nhẫn lựa
rau cho một người khách lớn tuổi, vừa ngẩng lên nói với mình: " O đợi cho
em xí hí. Mệ lựa hơi lâu chút O nghe!" bằng cái giọng không thương mới là
lạ.
Rứa đó.
Xa Huế mới thấy Huế thật gần.
Xa Huế mới thấy Huế thương chi lạ
nghĩa là thương ra răng.
Không một tấm hình nào chụp được ở
Huế ngó cho đẹp vì dường như ảnh không ghi được nỗi nhớ trong mưa.
Tháng 1/2016
No comments:
Post a Comment