Mỗi lần đi Hà nội là mỗi lần thấy yêu
mến Hà nội hơn một chút.
Hà nội - rất đẹp mỗi lần mình đến.
Hà nội - ăn rất ngon mỗi khi mình ghé.
Người Hà nội - rất dễ thương mỗi khi
mình gặp.
Đến Hà nội lần nào cũng vội vàng, lại
không phải là mùa đẹp và lãng mạn như báo chí truyền tin. Nhưng từ sáng tinh mơ
đến chiều tắt nắng qua đêm lung linh, mỗi thời điểm, Hồ Gươm có một nét dễ
thương riêng.
Người Hà nội đi dạo, ngồi chơi, trò chuyện, tập thể thao...
Giới trẻ Hà nội đẹp và ăn mặc đẹp cũng dành thời gian ở
đây.
Khách du lịch tranh thủ ghi hình mọi góc độ.
Mình cảm nhận được rằng sự bình an vẫn hiện hữu. Và mọi người
thì vui, thư thái, tận hưởng không khí đất trời.
Phố Hà nội sau cơn mưa, lá vàng rơi ngập lối. Không khí dịu dàng của buổi sớm Hà nội làm mình thật vui.
Vài hình ảnh đời thường Hà nội: Phố Little Hà nội, đường đêm bên
Hồ Gươm, quán cafe, phở Bát đàn, bát phở nóng, ly cafe thơm... trong cái lạnh
se se của mùa Xuân.
Tất cả đều rất Hà nội.
Tạ ơn Chúa vì tất cả những gì mình có được.
Đến thăm vài nhà thờ.
Nhà thờ Cửa Bắc, 1 trong 3 nhà thờ chính của Hà nội (gồm Hàm
long và Chính Tòa). Tên chính thức là Giáo đường kính Nữ Vương Các thánh
(Church of Martyrs). Sau này người ta gọi tắt là Nhà thờ Đức Mẹ Hà Nội. Do nằm
cạnh Cửa Bắc thành Thăng Long nên người ta cũng quen gọi là Nhà thờ Cửa Bắc.
Nhà thờ Chính tòa Hà nội (nhà thờ Thánh Joseph), cổ kính mà cung
Thánh được sơn son thếp vàng lộng lẫy.
Nhà thờ Đức Mẹ Hằng cứu giúp.
Hà nội, sau hàng ngàn năm lịch sử, Hoàng Thành
Thăng long đồ sộ với những lầu son gác tía trong khu hoàng cung đã mất. Còn lại
Chính Bắc Môn (正北門), hiện nay gọi là Cửa
Bắc, là một trong năm cổng của thành Hà Nội thời Nguyễn.
Từ trên thành, có thể
nhìn thấy đỉnh nhà thờ Cửa Bắc.
Thị xã Hà đông nổi tiếng tơ lụa.
Hồ Tây. Hồ Tây tím mơ.
Mình có một buổi chiều lang thang Hồ Tây trước khi ra sân bay.
Thật sự chỉ là lang thang.
Nhà người ta trồng nhiều hoa rất đẹp.
Tường nhà người ta cũng rất hay.
Mặt hồ Tây phẳng lặng êm ru.
Gió mơn man trên tóc.
Nhà người ta trồng nhiều hoa rất đẹp.
Tường nhà người ta cũng rất hay.
Mặt hồ Tây phẳng lặng êm ru.
Gió mơn man trên tóc.
Chùa Trấn Quốc với hai hàng cau nhỏ, nơi mình
tranh thủ điệu đàng làm duyên với chiếc áo dài màu xanh cốm. Không phải là cô
Tấm, cũng chẳng phải là cô Cám, chỉ là mình bên gốc cau cao.
Tới Hà nội, không thể không nhắc đến những món
ăn, chỉ nghe đến là biết hương Hà nội: Phở, bún ốc, bún chả, bánh tôm và kem,
kem Tràng tiền.
Cái chuyện ăn ở Hà nội
cũng làm cho mình nhớ mãi. Mùi phở thơm lừng trong cửa hàng phở hẹp dài.
Bún chả ăn phải đúng cốt cách Hà nội: Kẹp miếng bún chấm nước chấm, bỏ vào
miệng nhai cùng một miếng chả và một ít rau củ chua.Bánh tôm dòn tan.
Vậy thôi.
Mình nghĩ mình
thích Hà nội.
Nhà thờ Cửa Bắc
Nhà thờ Chính Tòa Hà nội
Hoàng Thành Thăng long
Chùa Trấn Quốc với hai hàng cau nhỏ
Phố Hà nội sau cơn mưa, lá vàng rơi ngập lối trong không khí dịu dàng của buổi sớm Hà nội
Bún Chả Hà nội
Bánh Tôm Tây Hồ
Bún Ốc
Phở Bát đàn
No comments:
Post a Comment