Saturday, February 25, 2017

Chíp Choài


Một ngày đi Hội an, mẹ và Bảo xém mua một bầy gà con. Họ chỉ bán 1 chục con, bỏ vô bao nilon cho mình. Nghe thấy hoảng vì sợ về đến nhà 10 con còn 5,7.
Bác Cảnh thấy thương tình Bảo thích gà, lặn lội về quê đem ra tặng Bảo 2 con gà con to bằng nắm tay. Dễ thương, mặt ngác ngơ, kêu loạn xạ, cùng ăn, cùng…
Nhớ hình 2 chú gà đậu trên tay Bảo. Ôi chao, bây giờ nhìn lại chúng mới thấy nhà mình có tay nuôi gà. Còn có tên gọi nào hay bằng tên Chíp Choi (ba gọi đầu tiên). Mẹ gọi trại ra là Chíp Choài, rồi hay quá nên mọi người gọi theo.( mẹ mình mà).
Chíp Choài còn nhỏ, thân thiết nhau như hình với bóng. Về nhà mình, 2 đứa còn nhỏ tới độ 1 con chuột đã cắn gãy cánh Choài. Đó cũng là một kỷ niệm lớn trong đời Choài và cũng là một dấu chỉ cho biết linh cảm của mẹ là tuyệt vời.
Vêt thương làm Choài đau . mẹ nghĩ Choài đau .
Sau đó thì Choài hồi phục nhưng dường như, không mạnh mẽ như ngày xưa> Chíp Choài vẫn ăn cùng nhau chơi cùng nhau, cùng lớn lên . CHíp mạnh mẽ xông xáo. Choài bẽn lẽn nhẹ nhàng rụt rè trong mọi chuyện. Có vẻ như quy luật của muôn đời: nam luôn mạnh mẽ hơn nữ. Chíp là một chú gà trống oai hùng. Choài là cô gà mái xinh xinh.
Bảo xem Chíp Choài như Tía nên Bảo thả Chíp Choài đi tùm lum trong nhà. Ôi thôi…, nhưng không sao, cả nhà mình đều thương gà nên những vết tích của gà có đầy đủ mặt khắp nhà mình.
Rồi cũng thế, Bảo Thảo đi Mỹ , mẹ dồn hết tình thương cho Tía , Chíp Choài. Sáng mẹ bồng Tía xuống bếp đút ăn, thả Chíp Choài lung tung. Sau 1 thời gian ngắn, mẹ không đủ sức dọn dẹp , nên khu trú sinh hoạt của 3 đứa ở tầng trên, và khu trú tiếp ngoài balcon. Thôi thế đi. Có vẻ như đã ổn. Phù…
Thời gian trôi. Tía vẫn ngủ trong nhà. Chíp Choài ở ngoài trong 1 chuồng.
Mẹ thấy Tía buồn, mẹ mơ có 1 con gà mái cho Tía làm bạn.
Chíp Choài vẫn ở cùng nhau. Choài khảnh ăn, mảnh mai hơn Chíp. Chíp ăn nhiều lớn nhanh như thổi. Chíp trụi lông , hóa ra đó là 1 con gà cồ. Chân  Chíp to và cứng cáp. Chuồng chật ,mẹ đành tách 2 đứa ra, nhưng vẫn cạnh chuồng nhau.
Rồi một ngày nọ, Mơ về nhà mình. Mơ trẻ đẹp. Mẹ đặt tên vì Mơ là con gà mẹ đã mơ cho Tía . Ô Chúa thật tài tình. Chúa biết Tía cần bạn nên Chúa ban Mơ cho Tía.
Một lần nữa, mẹ thấy Chúa yêu thương mẹ và tất cả những gì thuộc về mẹ
Lúc đầu Chíp Choài vẫn ở cùng nhau, Mơ 1 mình Tía một mình. Sau thì ba mình làm một chuồng mới cho Tía và Mơ ở chung.
Gà là động vật cấp cao, chí ít là gà nhà mình. Tía hùng hổ khi chưa gặp Mơ. Sống cùng Mơ, Tía trở nên bẽn lẽn đến là ngộ nghĩnh. Mơ là chị gà cũng khá ngang tàng. Mơ giành ăn của Tía. Buổi sáng mẹ đành thu xếp thời gian ngồi đút Tía ăn qua lồng. Mơ cũng dành ăn, đớp luôn cả miếng thức ăn trên miệng Tía khi Tía chưa kịp nuốt. Mẹ thương Tía già đầu rồi mà còn bị con gà mái nhỏ ăn hiếp.
Thế nhưng, bản chất phụ nữ trỗi dậy khi Mơ đẻ trứng. Mơ hiền hẳn đi, dịu dàng hẳn đi. Không nhào tới nhào lui dành ăn với Tía nữa Ngược lại Tía trở nên mạnh mẽ, đẹp đẽ và dịu dàng với Mơ. Tía ăn được, ăn cùng Mơ. Mơ đẻ trứng , Tía bảo vệ trứng. Thật là …cảm động và …đau tay ba mẹ vì Tía cắn ba mẹ hết hồn khi ba mẹ thò tay lấy trứng.

Mẹ có ý định kể chuyện Mơ Chíp Choài . Nhưng Tía là linh hồn của đàn gà nên bất cứ đoạn nào, kể về ai, bạn cũng sẽ thấy Tía. 

No comments:

Post a Comment