TÀU DI SẢN MIỀN TRUNG
Mình sẽ không nói gì nhiều về con tàu “chợ” mang tên Di Sản Miền Trung, bởi đơn giản với mình, nó là một phương tiện nối liền 2 quê hương.
Nhưng mình nghĩ đây là phương tiện giao thông mà mình có thể sẽ lựa chọn lại khi có dịp đi Huế.
Hôm qua, vợ chồng mình, công dân Huế - Quảng, quyết định trải nghiệm tàu di sản miền trung trong tâm trạng háo hức.
TÀU CHỢ
Vẫn là tàu chợ thôi.
Đường ray vẫn vậy .
Tàu vẫn là tàu xưa thôi. Nhưng sạch sẽ, mới mẻ, rộng rãi hơn xưa nhiều.
Thế hệ tụi mình là thế hệ đi tàu chợ suốt những năm tháng thanh xuân. Ông xã mình có vô vàn kỷ niệm với những chuyến tàu chợ thời bao cấp..
Tàu đông khách.
Gặp cuối tuần nên những gia đình trẻ đưa con về quê nhiều. Khách du lịch nước ngoài cũng đông.
Điểm cộng lớn nhất của con tàu này là cho những gia đình trẻ, có con nhỏ được thoải mái suốt chặng đường về với Mạ, về với nội ngoại.
Tàu chạy đúng giờ . Giá vé rẻ. À, giảm giá 15% cho người trên 60 tuổi.
Đồ ăn thức uống trên tàu là những món ăn nhẹ nhanh (bánh lọc bánh nậm bánh bao). Giá phải chăng.
Những tiện nghi tối thiểu cho một chuyến đi hơn 2 tiếng mình nghĩ là rất tốt.
Không đòi hỏi gì thêm.
Tàu chạy băng qua những cung đường rất đẹp. Bên núi bên biển đủ đầy.
Những cảm xúc của một thời đi tàu quay về trong trí.
Vui có.
Buồn có.