Saturday, June 24, 2017

SINH NHẬT



Một ngày nọ tôi nhìn kỹ mắt mình trong ảnh . Tôi nhận ra những cung bậc cảm xúc mà mắt tôi thể hiện.
Cười. Có lẽ khi đó tôi rất vui.
Không cười: tôi không rõ lúc đó mình nghĩ gì.
Hơi buồn: Thường thì lúc đó tôi không thích chụp hình. Miệng tôi cười mà mắt lại không .
Tôi chưa có ảnh lúc khóc: vì khóc thì chẳng ai dám chụp hình cho tôi. Tôi tự chụp lúc tôi khóc thì chắc tôi lại phì cười mất. 
Tôi nhìn khuôn mặt mình trong ảnh. Mắt tôi không biết nói dối.
SINH NHẬT
Tôi mừng sinh nhật tôi một cách nghiêm túc.
Mừng sinh nhật nghiêm túc là một lời tạ ơn tốt đẹp cho những ngày tháng đầy màu sắc đã qua.
Thiên Chúa đã không tình cờ tạo ra tôi . Tôi tin tôi là một kế hoạch hoàn hảo của Người. Tôi tạ ơn Thiên Chúa. Tôi biết ơn ba mẹ tôi. Tôi cám ơn cuộc đời.
Tôi cám ơn mọi người đã hiện diện trong cuộc đời tôi, chia sẻ vui buồn với tôi, chúc an vui cho tôi với những dòng tin nhắn dễ thương và chân tình.
TUỔI !
Tôi không thay đổi được tuổi mình.
Tôi không cố tìm cách xóa đi những vết xạm trên da, những nếp nhăn hằn trên đuôi mắt, bởi lẽ nó là những minh chứng cho những năm tháng trải nghiệm tuyệt vời của tôi.
Tôi tự hào về nó. Tôi vui vô cùng trên tuổi của tôi.











Monday, June 19, 2017

Chuyện rau muống



Rau muống ơi là rau muống. 

5000 đ một bó ăn mệt nghỉ, có chi mà quý ghê rứa? 
Rứa mà quý lắm đó. Cái quý ở đây là em tự trồng, tự chăm sóc và mang tặng chị. 
Trong thời điểm mà thật giả khó phân định, trên internet ở đâu cũng hướng dẫn cách phân biệt rau sach, thịt bò thật và giả, nước mắm thật và giả …, thì mớ rau em tặng quý biết chừng nào. 
Không nhiều nhưng cũng đủ cho chị chắt chiu làm vài món. 
Rau muống luộc lấy nước làm canh. Nước rau xanh ngắt, rau muống xanh giòn. Nước chấm ruốc pha ngon tuyệt. 
Rau muống xào tỏi. 
Rau muống chẻ trộn gỏi
Canh rau muống nấu nghêu. 
Cám ơn em nhiều. 
Lâu lâu em nhớ tặng chị rau muống nghe. Còn 55 món rau muống chị chưa làm tới. 









Wednesday, June 14, 2017

Kể cho con



Tháng 6 về.
Sắp đến ngày sinh của mẹ.
Lâu lắm rồi mẹ mới nghĩ đến việc mừng sinh nhật một cách nghiêm túc. Mẹ vui và tạ ơn Chúa cho mình hoàn tất một năm tuổi và chuẩn bị cho một năm tuổi mới
Năm ni là một năm không biết nên gọi là vui hay không vui đối với mẹ.
Liên tục gặp nhiều rối loạn về sức khỏe. Rối loạn nhẹ và nặng .
Đầu tiên là trợt chân . Bàn chân trái ngoẹo đi rất đơn giản. Vậy mà gãy xương, phải bó bột 6 tuần.
Mẹ bị trợt chân tại bệnh viên, tiếp tục chạy xe honda về nhà, và sau đó, chân đau nhói, không bước thêm được bước nào nữa cả. Biết là đã gãy xương. Điện thoại cho ba. Ba về mang theo bột bó chân mẹ lại. Ba thật là giỏi.




Trong ba ngày sau đó, mẹ đau nhức chân vô cùng. Di chuyển không được vì đau và vì chưa quen với cái chân cứng đơ trong bột. Sau đó đỡ đau dần, mẹ tập đi, làm quen với nạng và xe lăn. Mọi chuyện ổn dần. Buổi sáng làm việc nhà, chuẩn bị đồ ăn. Tới 9g, xuống ngồi khám bệnh. Tới trưa lên ăn cơm. Mẹ vẫn nấu ăn hàng ngày. Di chuyển xe lăn tưởng khó hóa ra cũng không khó. Mẹ nghĩ mình thật giỏi chịu đựng. Mọi việc trong nhà mẹ đều hoàn tất một cách bình thường. Nhờ người đi chợ, về nấu ăn.
Mọi sinh hoạt cá nhân khác, khó khăn nhưng cũng dần qua.
Thời gian này, mưa rất nhiều và lạnh nữa nên mẹ không phải đi đâu. Suốt ngày ngồi nhìn mưa. Khoảng 2,3 tuần sau, mẹ bắt đầu hơi trầm cảm. Thấy buồn , thấy chán. Nhưng rồi tạ ơn Chúa, mẹ vẫn nỗ lực vượt qua bằng cách cố loay hoay làm việc. Thật may là mẹ không phải là người thích chạy nhảy ngoài đường nên việc ở nhà suốt một thời gian cũng không đến nỗi nào.



Mẹ bâng khuâng tự hỏi lý do gì mà xương mình dễ gãy quá. Có lẽ tại mình thiếu calci, mình loãng xương. Mẹ bắt đầu uống calci đều đặn. Có người tặng cua thường xuyên. Vài ngày là 2 hoặc 3 con cua. Và ba nhường cho mẹ ăn hết. Mẹ chăm chỉ ăn cua vì quá sợ thiếu calci, sợ chân gãy không lành.
6 tuần sau, mẹ tháo bột. Tập đi. Luôn luôn có ba bên cạnh. Ba thật là giỏi, bó bột cho mẹ, xương gãy thẳng băng (có chụp film kiểm tra). Cho mẹ dùng thuốc. Chăm sóc mẹ. Tập cho mẹ đi. Nhường cua cho mẹ ăn...
Sau đó, mẹ vẫn tiếp tục ăn cua. Tuần nào cũng ăn. Mẹ bắt đầu thấy ngán. Cùng lúc đó tay chân một số khớp của mẹ chợt bị đau. Mẹ nói và ba cho mẹ đi xét nghiệm. À ra vì quá thừa cua tôm, mẹ đã bị tăng acid uric, một chất gâp nên bệnh Goute, đau nhức khớp.

Lại một phen choáng váng vì sợ bệnh, mẹ chuyển chế độ ăn kiêng gạo lức muối mè, rau củ quả. Mẹ yên tâm vì chắc chắn mình sẽ khỏe ra

Sau nửa tháng ăn cơm gạo lức mẹ bắt đầu thấy dạ dày mẹ nặng, ậm ạch, khó tiêu và có những cơn đau tức vùng thượng vị. Nghĩ là đau dạ dày, mẹ bắt đầu dùng thuốc điều trị dạ dày, và tiếp tục ăn gạo lức muối mè nhưng chuyển qua ăn cháo thay vì cơm do ăn không được. Bụng tiếp tục đau.
Ba lại thay đổi phác đồ điều trị vài lần, mẹ vẫn quằn quại đau . Ba chợt nhận ra mẹ có thể bị ngộ độc từ gạo lức. Nghe mà muốn rụng rời tim . Bởi vì mẹ đã biết người ta làm giả gạo. Mẹ biết nhiều người dùng gạo mốc tẩy trắng và nhuộm màu thành gạo lức. .
Ôi, mẹ có thể bị ngộ độc hóa chất từ gạo lức giả. Mẹ nghe lạnh cả người. Mọi thứ bệnh tật đều từ việc nhiễm độc này mà ra.
Mẹ ngưng ăn sau 3 ngày, triệu chứng kích thích quằn quại giảm đi nhiều.
Vậy là chính xác mẹ đã ngộ độc hóa chất tẩm gạo lức. Mẹ nghĩ thật rủi ro cho mình, giờ phần nào chất độc ngấm vào dạ dày, vào cơ thể mình rồi. Làm sao mà tẩy cho hết đây. Thật là đau lòng.

Khoảng thời gian từ tháng 3 đến tháng 5, dù đã bớt đau dữ dội, nhưng những cơn đau tức bụng thỉnh thoảng vẫn trội lên. Mẹ ăn rất ít và hơi chán ăn. Mẹ sụt hai ký và mặt mày mẹ hốc hác. Kèm với việc đau dạ dày, mẹ còn bị mất ngủ và mệt người từng cơn. Người mẹ luôn ở trạng thái đuối sức và bơ phờ. Mẹ nhớ hai đứa quá sức. Mẹ sợ không gặp hai con. Mẹ sợ đủ thứ.
Mẹ nghĩ không lẽ chịu đựng chất độc trong mình ? Mẹ bắt đầu tăng cường tập thể dục. Ba luôn luôn theo sát mẹ, động viên mẹ. Mẹ uống nước rất nhiều. Đủ tất cả loại nước. Mẹ ăn uống gần như trở lại được nhưng vẫn rất ít.
Ba tiếp tục thay đổi liệu trình điều trị và dùng thuốc bảo vệ dạ dày, hồi phục dạ dày cho mẹ. Thuốc rất đắt tiền nhưng mẹ vẫn cố gắng uống.
Ba thật là giỏi. Giỏi xuất sắc.
Mẹ đang hồi phục dần dần. Hiện tại mẹ vẫn uống thuốc dạ dày. Nhưng mẹ khỏe hơn nhiều rồi.

Mẹ sẽ khỏe.
Và mẹ nghĩ mình thật may mắn vì mẹ đau và nhận ra bên cạnh mẹ có ba. Ba là bác sĩ xuất sắc và luôn thương yêu, chăm sóc mẹ.










Saturday, June 10, 2017

BÍ ĐỎ


Mình thích ăn bí đỏ lắm.
Nhất là bí đỏ của người tình nhỏ từ miền đất nghèo xa xôi gởi về.
Bí đỏ thì nhiều cách nấu vô cùng. 

Đơn giản nhất là canh bí đỏ. Bí đỏ nấu canh với nhiều vị. Mình vẫn thích nhất nấu canh với đậu phụng giã dập dập, nêm muối và xì dầu, chút xíu đường. 

Bí đỏ có thể xào. Đơn giản nhất là bí đỏ xào tỏi. Dầu phụng phi tỏi thơm, bí cắt thanh nhỏ dài, xào chín, nêm vừa ăn, bắc xuống rắc mè rang vàng giã dập. 
Đôi khi xào bí đỏ với chút thịt ba chỉ và hành. 

Ờ... bí đỏ còn có thể nấu súp. Súp bí đỏ rất tuyệt vời. Có thể ăn không hoặc ăn với bánh mì. Hấp chín, xay nhuyễn với nước, bơ, phô mai. Quậy lại cho sôi trên bếp. Chút xíu muối. Ôi chào là thơm. 

Là tín đồ của sữa, nên không thiếu món sữa bí đỏ thơm lừng. Hấp chín bí đỏ. Xay cùng sữa tươi, có đường hay không đường tùy mỗi người. Hâm lại trên bếp chút xíu. Uống nóng hay lạnh đều ngon. Mình thì thích uống nóng, không đường. Lúc đó mùi thơm của bí rất rõ và vị béo của sữa rất thích. 

Lãng đãng ham vui, mình còn làm bánh bí đỏ. Những chiếc bánh nhỏ thơm bí dòn tan, ngọt lịm. Bào bí đỏ thành sợi, trộn chút bột mì, trứng gà, đường. Chiên giòn hoặc nướng cũng được. 


Ô, nhiều món có thể nấu từ bí đỏ lắm. Toàn là những món ngon và bổ dưỡng. Chỉ lưu ý khi nấu là thêm thêm một chút tình yêu. Vậy là đủ để giữ chân người bên mình rồi đó. :)

Vậy thôi, hết trái bí đỏ !







Sunday, June 4, 2017

Sinh nhật Thảo





Mẹ về Huế sinh con. “Con so nhà mạ, con rạ nhà chồng”.
Con ra đời sáng 15/4 âm lịch.
Nhìn con thật kỹ, mái tóc đen nhánh, mắt môi, tay chân tròn đầy, mẹ thấy mình rất tài. Mẹ thấy mình rất giỏi. Mẹ quá tự hào về mẹ!
Thật là kỳ diệu! Tình yêu và những cảm xúc thăng hoa không tả được của tình yêu, mẹ có con, một búp bê kết tinh từ những mắt môi dấu ái, một dấu chỉ tình yêu bằng xương bằng thịt để cô bé ngày xưa trở thành người mẹ.
Giấc mơ về chàng hoàng tử có thể mơ hồ, nhưng hình ảnh của một búp bê bé nhỏ trong vòng tay của mỗi bé gái luôn là một hiện thực dễ nhận thấy; để có thể "ầu ơ", để có thể "Ví dầu, cầu ván đóng đinh..." ngay từ dạo đó.
Con bé luôn ôm búp bê mọi nơi mọi lúc ngày xưa, cho đến bây giờ vẫn ao ước được mãi ôm búp bê của mình trong lòng
Mừng sinh nhật con, mẹ vẫn muốn ôm con trong lòng, như ngày xưa, như ngày xưa.
Thương mong bình an cho con.