Wednesday, June 11, 2025

BUBBA GUMP SHRIMP Co. KUTA, BALI.

---------
FORREST GUMP, bộ phim cực kỳ hay Tom Hanks đóng vai chính Forrest Gump. Chắc hầu hết mọi người cũng đã coi rồi.
Bubba là tên người đồng đội của Forrest Gump, cùng tham gia chiến đấu trong chiến trường miền Nam Việt Nam. Anh luôn ước mơ khi giải ngũ sẽ sắm một chiếc tàu đánh bắt tôm. Không may, Bubba nằm lại ở Việt nam. Forrest Gump, quay về thực hiện ước mơ của bạn mình.
Chuỗi nhà hàng Bubba Gump lấy cảm hứng từ câu chuyện để sáng lập chuỗi nhà hàng này với rất nhiều những hình ảnh mà bạn thấy được trong phim vào trong thiết kế nhà hàng.
Nhà hàng Bubba Gump Shrimp đầu tiên mở ở Monterey, California
Tính đến tháng 10 năm 2022, có 35 nhà hàng của Bubba Gump Shrimp Co. hoạt động trên toàn thế giới.
1 trong số những địa điểm này là ở Kuta, Bali, Indonesia.



















Tuesday, June 10, 2025

"Later" becomes "too late”.

Fb The HD Diary.
ĐỂ SAU sẽ trở thành “quá muộn”.
"Later" becomes "too late”.



--------
- Mình nói chuyện với bạn sau nhé
- Tôi sẽ gọi cho bạn sau.
- Hẹn gặp lại sau nhé.
- Chúng ta sẽ đi bộ sau.
Chúng ta để mọi việc SAU mà quên rằng ĐỂ SAU có thể không thuộc về chúng ta nữa.
Những người thân yêu của chúng ta ĐỂ SAU này có thể sẽ không còn ở bên chúng ta nữa.
ĐỂ SAU, chúng ta không nghe thấy họ và không nhìn thấy họ.
ĐỂ SAU, mọi thứ chỉ còn là ký ức.
ĐỂ SAU, ngày trở thành đêm, sức mạnh trở nên bất lực,
ĐỂ SAU, nụ cười trở thành nhăn nheo, và sự sống trở thành cái chết.
ĐỂ SAU..., sẽ trở thành “quá muộn”.
"Later" becomes "too late”.
Vậy nên, hãy làm mọi thứ ngay bây giờ ♥️
—————
Later"
- Talk to you later.
- I'll call you later.
- See you later.
- We'll walk later.
"I'll tell you later."
We leave everything for later, but forget that "later" does not belong to us.
Later, our loved ones are no longer with us.
Later, we don't hear them and we don't see them.
Later, they are just memories.
Later, the day becomes night, the force becomes helpless,
the smile becomes a grimace, and life becomes death.
"Later" becomes "too late."
Do it now

Saturday, June 7, 2025

THẦN CHẾT

 THẦN CHẾT

Nam Nguyen dịch .
Từ fb Tuấn Mai SG



— Ông có phải là thợ rèn không?
Một giọng nói bất ngờ vang lên sau lưng, làm cho thợ rèn giật mình. Ông cũng không nghe thấy có người mở cửa và đi vào trong.
— Bà đã bao giờ thử gõ cửa chưa? – ông trả lời thô, vừa trách mình vừa trách người khách quá nhanh nhẹn.
— Gõ cửa à? … Chưa thử, - giọng nói đáp lại.
Thợ rèn lấy khăn trên bàn, lau tay và từ từ quay lại, lúc đó đang nghĩ trong đầu sẽ trách mắng khách lạ như thế nào. Nhưng rồi mọi lời nói còn nguyên trong đầu vì trước mặt không phải là một vị khách bình thường.
— Ông có thể uốn lại cái lưỡi hái của tôi không? – giọng nói nữ khàn hỏi.
— Vậy là hết? Kết thúc? – thợ rèn thở dài và vứt khăn lau tay đi.
— Chưa hết, nhưng tệ hơn trước rất nhiều - Thần Chết đáp.
— Hợp lý - Thợ rèn đồng ý - không thể tranh cãi được. Giờ tôi phải làm gì?
— Uốn lại cái lưỡi hái - Thần Chết kiên trì nhắc lại.
— Và sau đó?
— Sau đó mài lại nếu được.
Thợ rèn nhìn chiếc lưỡi hái. Đúng vậy, trên lưỡi có mấy vết sứt mẻ, và hình dạng cũng như sóng rồi.
— Tôi hiểu rồi - ông gật đầu - còn tôi phải làm gì? Cầu nguyện hay đóng gói đồ đạc? Lần đầu, nên còn bỡ ngỡ…
— À… Ý ông là vậy - Thần Chết lắc đầu và mỉm cười - tôi đến đây không phải vì ông. Tôi chỉ cần sửa lại cái lưỡi hái. Ông làm được không?
— Vậy là tôi chưa chết? – thợ rèn hỏi, tay thì tự sờ lại người.
— Ông biết rõ hơn. Ông cảm thấy thế nào?
— Có lẽ là bình thường.
— Có buồn nôn, chóng mặt, đau đầu không?
— Không - thợ rèn không tự tin trả lời, đồng thơi lắng nghe cơ thể mình.
— Vậy thì ông không có gì phải lo - Thần Chết trả lời và đưa liềm cho ông.
Thợ rèn cầm nó bằng tay cứng đơ và bắt đầu xem kĩ hơn. Công việc này chỉ cần nửa tiếng, nhưng vì biết ai sẽ đứng sau lưng chờ, nên có lẽ phải mất ít nhất vài tiếng.
Thợ rèn từ từ bước đến cái đe và cầm lấy cây búa.
— Bà có thể ngồi xuống. Chẳng nhẽ cứ đứng mãi?! – thợ rèn đề nghị với giọng dễ chịu và mến khách.
Thần Chết gật đầu và ngồi lên ghế, dựa lưng vào tường.
Công việc đã gần xong rồi. Ông uốn cho lưỡi thẳng rồi, cầm đá mài và nhìn vị khách.
— Xin lỗi vì sự thẳng thắn, tôi không thể tin là tay tôi cầm thứ đã cướp đi không biết bao nhiêu sinh mạng! Không có vũ khí nào trên thế giới có thể so sánh với nó. Thực sự không thể tin nổi.
Thần Chết đang ngồi thoải mãi và nhìn nội thất trong xưởng bỗng dưng căng thẳng hơn. Đầu của vị khách từ từ quay về phía thợ rèn.
— Ông vừa nói gì? – vị khách hỏi nhỏ.
— Tôi nói là không tin là đang cầm vũ khí mà…
— Vũ khí? Ông nói vũ khí?
— Có lẽ tôi nói hơi quá, nhưng…
Thợ rèn chưa kịp nói xong. Thần Chết ngay lập tức đứng dậy và đã đứng trước mặt thợ rèn rồi.
— Ông nghĩ tôi đã giết bao nhiêu người? – khách hỏi.
— Tôi… Tôi không biết, - thợ rèn cố gắng trả lời và nhìn xuống.
— Trả lời đi! - Thần Chết cầm vào cằm ông và bắt nhìn thẳng - bao nhiêu?
— Tôi không biết…
— Bao nhiêu? – vị khách hét vào mặt thợ rèn.
— Làm sao tôi biết được? – thợ rèn cố gắng nhìn đi chỗ khác.
Thần Chết thả ông và im lặng vài giây. Sau đó quay lại chỗ ngồi và thở dài.
— Vậy là ông không biết bao nhiêu? Tôi sẽ nói cho ông là tôi chưa bao giờ, nghe rõ không? Tôi chưa từng giết ai. Ông nghĩ sao?
— Nhưng… Là sao?…
— Tôi chưa từng giết người. Tôi đâu cần làm điều đó, con người tự làm việc đó rất tốt mà?
Con người tự giết lẫn nhau. Con người! Con người có thể giết vì những tờ giấy, vì phẫn nộ và căm thù, thậm chí con người có thể giết chỉ để giải trí.
Còn khi con người thấy chưa đủ, họ bắt đầu chiến tranh và giết nhau hàng trăm, hàng nghìn. Con người thích. Con người phụ thuộc vào máu của người khác.
Và ông biết điều gì tệ nhất không?
Con người không thể tự thừa nhận điều đó!
Các người thà đổ hết lỗi cho tôi, - vị khách im lặng một lúc - ông có biết trước đây trông tôi thế nào không?
Tôi là một cô gái xinh đẹp, tôi đón tiếp các linh hồn với hoa và dẫn họ đến nơi họ thuộc về. Tôi mỉm cười với họ và giúp họ quên đi những gì đã xảy ra với họ. Đã lâu lắm rồi… Hãy nhìn tôi bây giờ!
Vị khách hét lên, đứng dậy và bỏ mũ trùm ra.
Trước mặt thợ rèn là một bà già mặt mũi nhăn nheo. Những sợi tóc bạc, môi khô, răng lệch. Nhưng đáng sợ nhất là đôi mắt. Đôi mắt vô hồn nhìn thợ rèn.
— Hãy nhìn xem tôi đã thay đổi thế nào! Ông biết vì sao không? – bà bước về phía thợ rèn.
— Không - ông lắc đầu.
— Tất nhiên là không biết rồi - bà nhếch mép - các người đã biến tôi thành như vậy!
Tôi đã chứng kiến người mẹ giết con, anh em giết nhau, tôi chứng kiến một người có thể giết 100, 200, 300 người khác chỉ trong một ngày!..
Tôi đã khóc khi nhìn thấy, tôi la hét vì không hiểu, vì bất lực, vì sợ hãi…
Đôi mắt của Thần Chết bắt đầu lấp lánh.
— Tôi đã thay chiếc váy xinh đẹp sang bộ đen tối này, để không rõ vết máu của những người mà tôi tiễn.
Tôi trùm mũ để họ không nhìn thấy tôi khóc.
Tôi không tặng hoa cho họ nữa. Con người đã biến tôi thành quái vật. Xong lại đổ hết lỗi cho tôi. Tất nhiên rồi, vì như thế là đơn giản nhất… - bà nhìn chằm chằm ông thợ rèn, - tôi chỉ tiễn, chỉ lối, tôi không giết người…
Hãy trả lại liềm của tôi, kẻ ngốc!
Thần Chết giật chiếc liềm, quay đi và bước về phía cửa.
— Tôi có thể hỏi thêm một câu không? – tiếng nói từ sau lưng.
— Ông muốn hỏi là vậy thì vì sao tôi luôn mang chiếc lưỡi hái này đúng không? – vị khách dừng lại trước cửa nhưng không ngoảnh mặt lại.
— Đúng vậy.
— Trên con đường đến thiên đàng… đã từ lâu cỏ mọc um tùm...

Saturday, May 31, 2025

Nhà thờ Chính Toà Melbourne

Tìm Chúa trước tiên, Chúa lo mọi sự.
————
Nhà thờ Chính Toà Melbourne, St. Patrick’s Cathedral Church.
Vài ảnh từ một buổi chiều qua một buổi sáng trong album 7749 cái ảnh đẹp mất hồn.

































Wednesday, May 28, 2025

tổng quan Bali

Nhìn tổng quát, nhà cửa thành phố Bali có vẻ nghèo nàn, nhưng thực tế thì họ không nghèo
Năm 2023, xếp hạng bình quân GDP, Indonesia đứng thứ 16, Việt nam đứng thứ 35. Hơi sốc hì! Nếu tính riêng Bali chắc còn cao hơn.
Là một đất nước thường xuyên gánh chịu nhiều thiên tai động đất, núi lửa, mưa bão, người Bali coi cuộc sống là quý giá hơn tất cả.
Người ta không xây nhà cao hơn ngôi đền .
Khi cần xây, họ sẽ phải xin phép và có lý do chính đáng.
DĨA CÚNG SỚM MAI.
Người Bali dâng ngày sống của họ lên thần linh mỗi ngày ít nhất vài lần.
Mỗi buổi sáng, việc của người phụ nữ Bali là chọn những gì mới mẻ, tinh khôi nhất trong nhà, bỏ vào dĩa nhỏ được kết bằng lá dừa, dâng cúng đất trời trước nhà ngoài ngõ trong đền.
Mình sẽ dễ dàng bắt gặp những dĩa cúng này ở khắp nơi: trước nhà, trên mặt đất, trên xe, quầy bán hàng , quầy thu ngân siêu thị…
TƯỢNG BARRON.
Bạn có thể bắt gặp tượng Barron hình người hình thú… ở khắp nơi.
Dù là tượng nhưng với quan niệm là có linh hồn nên tượng được quàng khăn vải , thường thì khăn caro đen trắng. Ngày lễ thì thay khăn màu sặc sỡ.
Tượng Baron có thể làm to đùng hoặc nhỏ đặt trong các trang thờ, được mặc khăn choàng và được che dù nắng mưa.
SILENT DAY: 7 tháng có 1 ngày Silent Day.
———
Một lễ lớn của Bali giống như là Tết : 24 h không có tiếng động. Ngày đó, mọi chuyện đều dừng lại, kể cả sân bay, sẽ không có chuyến bay đến và đi. Mọi người không ra ngoài, hạn chế nói chuyện . Ngày trước silent day: người ta làm tượng bằng tre giấy hình ma quỷ và đốt cháy bỏ đi.
Sau silent day , mọi người sẽ thăm nhau.
7 tháng có 1 ngày Silent Day.
Người ta nghĩ Silent Day cũng là một dịp tĩnh tâm cho lòng người lắng lại. Mình thấy rất hay nè
CÂY NÊU.
Mùa lễ hội Kuningan đến, đàn ông trong gia đình sẽ tự tay trang trí cây nêu. Họ dồn cả tinh thần, niềm vui và các kỹ thuật được truyền dạy qua nhiều thế hệ cách thức trang trí chứ không thuê mướn người khác thực hiện. Phụ nữ sẽ lo việc bếp núc, nấu các loại bánh và chuẩn bị vật phẩm cúng tế cho thần linh và tổ tiên.
Cây nêu bằng tre cao độ 10m, trang trí bằng lá dừa với đủ hoa văn đẹp mắt . Cây nêu sẽ giữ lại suốt mùa lễ Kuningan 10-30 ngày.